Gần như cùng lúc, thanh kiếm bản mệnh và Tư Chi Thận cách đó không xa đồng thời phát ra một tiếng kêu than thê lương.
Người Chân Võ Môn đã không còn vẻ nhẹ nhõm, thoải mái như ban đầu, chưởng môn Chân Võ Môn sắc mặt trầm xuống, dường như có thể nhỏ ra nước.
"Tê..." Bỗng nhiên, bên tai Thời Nỉ Điệp vang lên một giọng nữ trong trẻo, là Từ Vũ Thần không biết từ lúc nào đã lén tới gần.
Cô bé không đành lòng nhìn cảnh tượng máu tanh, nhịn không được nói: "Cái này... tàn nhẫn quá a."
"Tàn nhẫn?" Hoàn Cửu Đăng mặt hướng về phía trước, ngữ khí lạnh lùng: "Hắn hại tam ca ta từ thủ đồ của sáu đại tiên môn lưu lạc đến mức bị coi như chó nhà có tang, bị người đuổi giết không tha, chật vật trốn chạy. Ngươi có biết lúc ở Lưu Luyến Phong, hắn ra sao không?"
Hắn quay đầu lại, đôi mắt sắc bén như mắt chim ưng, nhìn thẳng vào mắt Từ Vũ Thần: "Lúc ấy chính ta thay y phục cho hắn... Toàn thân gầy đến mức không còn hình người. Chín đạo lôi thương thối rữa thấy cả xương, còn có vết kiếm do tiểu sư muội kia của hắn đâm ra, vết thương bị người đuổi giết dọc đường... tất cả đều không khép lại, rách nát như bùn máu. Chỉ vì khi đó tu vi của hắn đã bị phế, chẳng khác gì người thường, không chết đã là kỳ tích."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT