Một bóng đen đến gần, che khuất ánh sáng trước mặt. Tống Huyên Hòa ngây thơ ngẩng mặt lên, vừa lúc đối diện với ánh mắt hơi lạnh của Tiêu Uyên Mục.
"Nếu không có việc gì, tôi về phòng đây."
Tống Huyên Hòa theo bản năng định gật đầu, nhưng đầu vừa nhấc lên một chút đã khựng lại. Cậu nheo mắt nhìn Tiêu Uyên Mục, giọng nói thờ ơ nhưng đầy ẩn ý: "Sao có thể không có việc gì? Chẳng lẽ cậu đã quên thân phận của mình rồi sao?"
Ánh mắt hắn lạnh như băng, khóa chặt Tống Huyên Hòa đang co ro trên ghế sofa trông đặc biệt trẻ con. Biểu cảm của hắn vẫn lạnh nhạt, điềm nhiên: "Thân phận của tôi cần phải làm gì?"
Tống Huyên Hòa bỏ gối ôm ra, đứng trên sofa, nhìn xuống hắn. Cậu đưa ngón tay khẽ nâng cằm hắn, giọng nói đầy ám muội: "Cậu nói xem?"
Hắn không nói gì. Tống Huyên Hòa buông cằm hắn ra, cười khẽ một tiếng: "Tắm rửa sạch sẽ rồi đợi tôi trong phòng."
Nói xong, cậu nhảy xuống sofa, xoay người rời đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT