Tống Huyên Hòa vừa mới sắp xếp lại cốt truyện hiện ra trong đầu thì nghe thấy giọng Tiêu Uyên Mục: "Sao lại không vui?"
Hắn hỏi bằng một câu trần thuật. Đôi mắt lạnh lùng nhìn sang, tưởng như tĩnh lặng nhưng bên trong lại dường như có sóng gợn.
"Vì nụ hôn vừa rồi?"
Tiêu Uyên Mục lại lên tiếng lần nữa, lần này dùng câu nghi vấn, nhưng giọng điệu lại không có nhiều vẻ nghi vấn mà vô cùng bình tĩnh.
Tống Huyên Hòa liếc mắt thấy vẻ mặt hờ hững của Tiêu Uyên Mục, vừa định mở lời thì bất chợt thấy vành tai hắn hơi ửng đỏ.
Trong khoảnh khắc đó, cậu đột nhiên nhớ lại, hình như sau khi hôn cậu xong, Tiêu Uyên Mục đã đặc biệt im lặng. Dù trước đó hắn cũng rất ít nói và yên tĩnh, nhưng đó là một kiểu im lặng khác. Cụ thể khác thế nào, Tống Huyên Hòa cũng không biết diễn tả ra sao, nhưng cậu vẫn cảm nhận được.
Còn vành tai ửng đỏ của Tiêu Uyên Mục, hình như cậu cũng đã vô tình nhìn thấy trong khoảnh khắc đẩy hắn ra. Lúc đó không chú ý, giờ nhìn lại và nhớ ra, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác kỳ lạ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play