Tống Huyên Hòa đứng im, Tiêu Uyên Mục cũng dừng bước, đứng cách cậu hai bước, lạnh lùng nhìn.
Chỉnh lại biểu cảm, cậu khẽ nâng cằm, nhập vai nhân vật cũ, với vẻ cao ngạo bước tới trước mặt hắn, đối diện với đôi mắt bình tĩnh nhưng lạnh lùng.
Hắn lạnh lùng nhìn cậu tiến đến gần, ngoài sự chán ghét sâu sắc bị kìm nén dưới đáy mắt, không còn chút gợn sóng nào.
Tống Huyên Hòa đương nhiên biết hắn chán ghét cậu đến mức nào, phải nói là chán ghét nguyên chủ, nhưng dù sao thì cuối cùng vẫn là cậu, đó đã là sự thật định sẵn nên cậu cũng không còn cảm giác gì nữa.
Cậu đưa tay, nắm lấy cằm hắn, nhếch môi cười nói: "Tôi đột nhiên nhớ ra, nếu đã hứa giúp đỡ viện phúc lợi, thì cũng phải thu chút lợi tức chứ? Cậu nói đúng không?"
Ánh mắt hắn trầm lạnh, nắm lấy tay cậu, giọng nói hạ thấp đầy vẻ chán ghét: "Anh muốn làm gì?"
Giọng nói u ám của hắn vang lên trên tai Tống Huyên Hòa, mang theo một luồng khí lạnh lẽo như băng giá, khiến hàng mi cậu khẽ run lên một cách vô thức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play