"Mẹ cũng thích." Gia đình của Khương Niệm đã lần lượt qua đời sau khi cô vào đại học. Từ đó, mỗi năm cô đều ăn Tết một mình. Năm nay là lần đầu tiên sau bảy, tám năm cô ăn Tết cùng một người khác: "Sau này năm nào cũng như vậy nhé, được không con?"
Nguyệt Nha "ừm ừm" gật đầu: "Con muốn mãi mãi ăn Tết cùng mẹ."
Nghe giọng nói ngọt ngào của Nguyệt Nha, trái tim trống rỗng của Khương Niệm được cô bé đáng yêu lấp đầy. Cô ôm Nguyệt Nha, hôn một cái thật kêu: "Mẹ yêu con lắm."
Nguyệt Nha mạnh dạn ôm lấy mẹ, líu ríu nói: "Con cũng yêu mẹ ạ."
Ngoài cửa sổ, tiếng nhạc vui tươi không ngừng. Xa xa, những tòa nhà cao tầng lấp lánh ánh đèn neon, tạo nên một màn trình diễn ánh sáng lãng mạn.
Khương Niệm ôm Nguyệt Nha ngồi khoanh chân bên cửa sổ, ngắm nhìn màn trình diễn ánh sáng đầy sáng tạo ở phía xa. Đủ màu sắc rất đẹp. Nguyệt Nha tựa vào lòng cô, thỉnh thoảng vỗ tay: "Mẹ ơi, nhiều màu quá, còn đẹp hơn cả bút màu của con nữa."
"Mẹ ơi, trên đó có con chó nhỏ, nó chạy đi đâu vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play