Khương Niệm vừa đút cơm cho Nguyệt Nha, vừa hỏi Tiểu Lâm: "Buổi chiều còn nhiệm vụ gì nữa không?"
Tiểu Lâm không thể tiết lộ trước: "Buổi chiều chị sẽ biết."
Cô ấy ngừng một lát rồi nói: "Dù sao cũng nhẹ nhàng hơn buổi sáng."
"Vậy thì tốt." Tay của Khương Niệm bây giờ mềm nhũn, không thể vác nổi bất cứ thứ gì: "Mấy cô vác nhiều cỏ như vậy có mệt không?"
"Lúc đầu thì hơi mệt, nhưng quen rồi thì cũng ổn." Tiểu Lâm cười ngượng: "Quen rồi thì chỉ mất nửa tiếng là cho ăn xong thôi."
"Hôm nay may mà có cô giúp tôi một tay, nếu không thì tay tôi đứt ra cũng chưa cho ăn xong." Khương Niệm nói lời cảm ơn với Tiểu Lâm.
"Niệm Niệm, chị đã làm rất tốt rồi." Tiểu Lâm trước đây còn nghĩ Khương Niệm chỉ vác vài bó rồi bỏ cuộc, nhưng không ngờ cô lại kiên trì đến cùng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play