"Con không ngốc, con là tiên nữ thông minh." Nguyệt Nha lẩm bẩm vài câu rồi lại chạy về phía Cố Hi: "Anh ơi, đợi em với."
Khương Niệm nhìn bóng lưng Nguyệt Nha chạy đi, mái tóc ngang vai bay trong gió, chiếc váy hồng phấp phới, tràn đầy sức sống: "Được anh chiều nên càng ngày càng nghịch ngợm rồi."
Cố Từ nắm tay Khương Niệm tiếp tục đi về phía trước: "Không nghịch ngợm đâu, chỉ là ngày càng hoạt bát và cởi mở hơn thôi."
Khương Niệm biết điều đó. Nguyệt Nha được yêu thương nên rất tự tin, ngày càng dạn dĩ hơn: "Không được chiều con bé quá, nó sẽ trở nên vô pháp vô thiên đấy."
Cố Từ "ừm" một tiếng, anh sẽ biết chừng mực.
Hai người vừa nói chuyện, vừa chậm rãi đi về phía trước. Gió biển buổi tối ngày càng lớn, thổi tung chiếc váy hoa của Khương Niệm. Cố Từ ôm cô vào lòng, che chắn bớt gió cho cô.
Khương Niệm nhìn người đàn ông lặng lẽ che gió cho mình. Rõ ràng là một nhân vật cao quý, nhưng lại luôn chu đáo chăm sóc cô từng li từng tí. Gió biển tuy lạnh, nhưng lòng cô lại ấm áp vô cùng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT