Sáng hôm sau, Khương Niệm tỉnh dậy từ trong giấc mộng, mở mắt ra đã thấy một cô bé đáng yêu nằm bên cạnh mình, khóe miệng cô bé cong lên, dường như đã có một giấc mơ đẹp.
Cô cầm điện thoại lên xem, đã 8 giờ 10 phút. Cô nhẹ nhàng đẩy cô bé: "Nguyệt Nha, đến giờ dậy đi học mẫu giáo rồi."
Đêm qua phấn khích quá lâu lại ngủ rất muộn, nên bây giờ Nguyệt Nha vẫn còn rất buồn ngủ. Cô bé khó chịu cựa mình, lật người lại ngủ tiếp.
"Không dậy được thì thôi vậy." Khương Niệm cũng không gọi nữa, đứng dậy thay quần áo chuẩn bị ra ngoài. Vừa mở cửa, cô thấy Cố Từ đang đứng bên ngoài, giơ tay lên định gõ cửa.
Cố Từ nhìn cô với ánh mắt đầy ý cười: "Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Khương Niệm hơi không tự nhiên nhìn anh. Tối qua sau khi nói chuyện với Nguyệt Nha xong, cô đã giả vờ làm rùa rụt cổ ở trong phòng. Nhìn biểu cảm của hai bố con, cô biết là họ đã có một khoảng thời gian rất vui vẻ.
Cố Từ nhìn thấy biểu cảm của cô, mỉm cười ôm lấy cô: "Cảm ơn em đã nói với con bé."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT