Khương Niệm nhẹ nhàng hỏi Nguyệt Nha: "… Con sợ không?"
"Con sợ lắm ạ." Nguyệt Nha dựa vào người Cố Từ, nói nhỏ với mẹ: "Cái xe đó bay vèo một cái lao đến, dì ôm con chạy né, rồi đùng một cái ngã xuống đất. Sau đó chú đưa chúng con đến bệnh viện…"
"Vậy mẹ ôm con từ xa nhé, được không?" Khương Niệm muốn lập tức quay về, nhưng về đến nơi cũng đã tối rồi, Nguyệt Nha lúc này rất cần một cái ôm của cô.
"Ôm đi ạ." Nguyệt Nha lén nhìn khuôn mặt của chú đẹp trai, rồi thì thầm vào điện thoại: "Mẹ ơi, chú đang ôm con rồi, con không còn sợ nữa."
Cô bé tưởng mình nói rất nhỏ, nhưng Cố Từ nghe rõ từng chữ.
Khương Niệm có chút nghẹn lại, "Thôi được, con không cần mẹ ôm nữa."
"Vậy con ngoan ngoãn nghe lời nhé, lát nữa dì Vương sẽ đến đón con." Khương Niệm thấy Nguyệt Nha không sao, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Tắt điện thoại, cô gọi cho Vương Mẫn, người cũng đang trên đường đến bệnh viện. "Tôi muốn quay về ngay."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT