"Đẹp quá." Khương Niệm quay đầu lại nhìn đạo diễn quay phim, đưa tay chỉnh lại mái tóc bị gió thổi rối, cười hỏi anh: "Sao mấy anh tìm được chỗ này hay vậy?"
Khương Niệm có vẻ ngoài xinh đẹp, nụ cười đặc biệt trong trẻo và rạng rỡ, giống như làn gió nhẹ thổi qua bên hồ, dịu dàng len lỏi vào sâu thẳm trái tim.
Ở đây có tiếng gió thổi, tiếng nước chảy róc rách, và cả tiếng chim hót thỉnh thoảng vang lên trong rừng. Những âm thanh này hòa quyện vào nhau không hề ồn ào, ngược lại còn mang lại cảm giác đặc biệt yên tĩnh, rất dễ khiến người ta lắng đọng lại.
Thảo nào đạo diễn nói để mọi người thả lỏng hoàn toàn. Cô đến đây liền cảm thấy mệt mỏi tan biến, lòng tĩnh lặng hẳn.
Khương Niệm dùng điện thoại chụp ảnh và quay video gửi cho Nguyệt Nha, sau đó thì thầm vào điện thoại: "Mẹ đã đến nơi rồi, con thấy có đẹp không?"
Nguyệt Nha đang chơi ở nhà Hạ Lan, tranh thủ nhìn điện thoại: "Oa, mẹ bây giờ mới đến ạ?"
"Mẹ đã nói là rất xa mà." Khương Niệm từ lúc sáng sớm đi đến bây giờ, đã bảy tiếng trôi qua.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play