Tào Tấn Vinh cũng không phải người mà người khác hô buông tay hắn liền buông, quay đầu lại nhìn, lực đạo trên tay không giảm bớt chút nào. Thẩm Thế Hiên đi đến, thấy hắn còn không buông, trực tiếp bắt lấy cổ tay của hắn cưỡng chế hắn buông ra, quát lớn, "Một đại nam nhân như ngươi lại đi khi dễ một nữ tử như vậy?"
Tào Tấn Vinh cúi đầu thoáng nhìn cổ tay mình, giọng nói trầm xuống mang vài phần uy hiếp. "Bỏ cái tay ngươi ra."
"Sao nào, muốn gọi đám tùy tùng của ngươi đến đánh ta phải không?" Thẩm Thế Hiên nở nụ cười, trực tiếp dùng sức véo cổ tay Tào Tấn Vinh, Tào Tấn Vinh bị đau buông lỏng tay ra, Sở Diệc Dao lập tức rút tay lại lui về sau mấy bước.
Đám tùy tùng của Tào Tấn Vinh tiến lên muốn bắt Thẩm Thế Hiên, lập tức ba bốn người trong đám đông nhanh chóng xông lên chắn trước mặt bọn họ, không để cho bọn họ đến gần Thẩm Thế Hiên, tư thế sẵn sàng nghênh chiến.
"Ngươi không sao chứ." Thẩm Thế Hiên vừa mới đưa tay đụng vào tay Sở Diệc Dao, nàng liền đau nhíu mày, không nói nổi hai chữ 'không sao', Thẩm Thế Hiên bất chấp lễ tiết nam nữ, vén tay áo nàng lên, chỗ cổ tay bị Tào Tấn Vinh nắm đã ửng đỏ một vòng.
Sở Diệc Dao vội kéo tay áo xuống, bên ngoài nhiều người nhìn như vậy, đến ngày mai không biết sẽ bị truyền thành dạng gì. "Sao ngươi lại tới đây."
"Ta tới xem một chút." Thẩm Thế Hiên không nói vì hắn lo lắng cho nàng nên đặc biệt đến Hương Khuê, không nghĩ rằng thực sự có chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play