Tiêu thị lập tức đứng lên, Sở Diệu Lam thở hồng hộc đến bên cạnh bà, "Có người... Tới nhà nói nhị tỷ rơi xuống hồ nước."
"Ở đâu? Đưa nương đi!" Tiêu thị kéo nữ nhi không chú ý gì nữa, bước nhanh tới cửa.
Trong phòng Kiều Tòng An cùng Sở Diệc Dao nhìn nhau, đứng lên, "Chúng ta cũng qua xem một chút đi." Sở Diệc Dao gật gật đầu, đi theo nàng ra ngoài.
Vài người đuổi tới bên hồ, Sở Diệu Phỉ đã được người vớt lên, cả người còn hôn mê bất tỉnh, tựa ở trong ngực nha hoàn, xung quanh không ít người vây xem.
Tiêu thị chen vào thấy bộ dáng Sở Diệu Phỉ bất tỉnh nhân sự, đang muốn ôm nàng đưa đến y quán, bên cạnh truyền đến một tiếng kêu, "Từ từ, ta vừa mới đẩy khí trong ngực cho nàng rồi, đã ói nước ra, một lát liền tỉnh." Một người chân mang ủng da đi tới, khuôn mặt râu ria, cả người ướt đẫm, trên người còn treo một khối móc sắt.
"Ngươi là ai!" Tiêu thị vừa nghe hai chữ 'đẩy khí' liền kêu lên, con gái bà hôn mê bất tỉnh, còn bị người này chiếm tiện nghi, nhiều người nhìn xem như vậy, sau này biết sống thế nào a.
"Đại thẩm, người này đã nhảy xuống hồ cứu con gái của bà lên, bà còn hỏi người ta là ai." Một bên có người không ưa Tiêu thị làm vẻ ta đây, mở miệng thay người đánh cá kia nói chuyện.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT