Sở Diệc Dao nhìn mặt Kiều Tòng An ửng đỏ chậm chạp tiến vào, ân cần nói, "Đại tẩu, trong xe ngựa quá nóng bức sao, nếu không muội kéo rèm cửa sổ ra nhé."
Kiều Tòng An nhìn vẻ mặt một lớn một nhỏ này đang vô tội nhìn mình, giận mà cười, dứt khoát ngồi xuống bên cửa sổ, tùy ý để gió thổi đi cảm xúc này.
Rất nhanh xe ngựa trở lại Sở gia, Kiều Tòng An mang theo Sở Ứng Trúc đi vào trước, Sở Diệc Dao chậm chạp đi xuống, cười hì hì nhìn Hoài Sơn, người sau bị nàng nhìn có chút bất đắc dĩ, "Nha đầu, ngươi cười cái gì?"
"Đại thúc, ta đang suy nghĩ nếu ngài đem râu ria này cạo đi, sẽ thành bộ dạng gì." Sở Diệc Dao tiếp tục giả vờ vô tội, nháy mắt chỉ chỉ dưới cằm của mình, "Nếu không ngài thử cạo đi."
"Ngươi lại có chủ ý quái quỷ gì nữa." Quen biết bấy lâu, Hoài Sơn cũng coi như nhìn thấu một chút tính tình của Sở Diệc Dao, phàm là nàng cười như vậy, khẳng định trong đầu không có ý tưởng tốt đẹp gì.
Sở Diệc Dao không phủ nhận hừ hừ một tiếng, xoay người đi vào cửa lớn, "Đại thúc, ngươi không cảm thấy để râu trông rất già sao." Hoài Sơn đứng ở đó một hồi lâu, đưa tay sờ sờ bộ râu của mình, thật sự như vậy nhìn già lắm sao.
...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play