Thẩm Thế Hiên vừa lên đường hướng về Nam Hương thôn, bên trong viện của Thẩm lão gia tử, không khí đã sớm phủ một tầng trầm trọng. Thẩm Thế Cẩn sắc mặt âm u, ánh mắt lạnh lẽo nhìn vị lão nhân ngồi trên xe lăn.
“Tiểu Kim Ấn đâu?” – hắn chậm rãi hỏi, giọng điệu mang theo uy hiếp ngầm.
Thẩm lão gia tử nghiêng đầu liếc nhìn, khóe môi khẽ giật, song vẫn giữ im lặng, không nói một lời.
Ánh mắt Thẩm Thế Cẩn lướt qua hàng tủ cạnh giường. Chỗ đó hắn đã lục tung nhiều lần, nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy dấu vết của Tiểu Kim Ấn.
“Tổ phụ, gia nghiệp này giao cho ta, lẽ nào người còn điều gì không yên lòng? Ngay cả Tiểu Kim Ấn cũng giấu đi… Chẳng lẽ người định mặc kệ chuyện lớn chuyện nhỏ của Thẩm gia?” – hắn bước chậm lại gần, ngồi đối diện với lão nhân – “Tổ phụ, rốt cuộc người để Tiểu Kim Ấn ở đâu?”
Từ khi khởi nghiệp, mỗi đời gia chủ Thẩm gia đều giữ một con ấn vàng nhỏ. Bao đại sự thương vụ đều cần đến ấn này mới được công nhận. Khi xác định người kế vị, đương gia sẽ tự tay trao Tiểu Kim Ấn cho người đó, đồng nghĩa toàn bộ quyền quyết định đã chuyển sang đời kế tiếp. Nhưng đến đời của Thẩm lão gia tử, ấn vàng kia vẫn chưa một lần xuất hiện.
Hắn từng nghĩ đến việc chế tác một con giống hệt, song biết rõ, chỉ cần trình ra trước các lão quản sự, thật giả liền lập tức bại lộ. Giang quản sự nay đã mất tích, không tìm thấy tung tích, hắn chỉ còn cách từ chính tay lão tổ phụ mà ra tay. Một vật trọng yếu như vậy, hẳn là không thể rơi vào tay người ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT