Hai vợ chồng vội vã lên xe, Thẩm Nhị lão gia cùng Quan thị cũng theo sát. Sở Diệc Dao trầm ngâm giây lát, dặn Bảo Sanh ghé nhà kho lấy thêm vài loại dược liệu thượng hạng, rồi bốn người cùng lên đường thẳng tới Thẩm phủ.
Đêm khuya, phố xá vắng lặng, tiếng bánh xe nghiến trên mặt đá nghe càng thêm gấp gáp. Đến cổng lớn Thẩm gia, mọi người gần như lao thẳng vào sân của Thẩm lão gia tử. Giữa đêm, trong viện đèn đuốc sáng rực, người đứng đông nghịt, không khí dường như căng đến mức khiến người ta nghẹn thở. Thẩm Nhị lão gia nhíu chặt mày, trong lòng nổi lên một dự cảm chẳng lành.
Thẩm Thế Hiên bước theo phụ thân vào nội viện. Trong phòng, Thẩm đại lão gia và Thẩm Thế Cẩn đều có mặt, hai vị đại phu đang bắt mạch, xem bệnh.
“Rốt cuộc là chuyện gì?” – Giọng Thẩm Nhị lão gia trầm hẳn, rõ ràng khi bọn họ rời đi, lão gia tử vẫn khỏe mạnh, sao mới vài canh giờ đã ngất lịm thế này?
Thẩm Thế Hiên liếc qua sắc mặt âm trầm của Thẩm Thế Cẩn, rồi nhanh chóng bước ra ngoài, ghé tai Sở Diệc Dao nói mấy câu. Nàng khẽ gật đầu, đi thẳng ra cổng sân, chạm mặt Nghiêm thị cùng Thủy Nhược Thiên.
Nàng bảo Khổng Tước lập tức đi mời người, rồi liếc qua Nghiêm thị, giữ lấy một nha hoàn bên cạnh hỏi nhỏ:
“Bạch quản sự đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play