Khang nhi được Sở Diệc Dao bế về Thư Hương viện, bụng đã no căng, nàng sợ tiểu tử ăn nhiều quá rồi lại bỏ bữa, dạ dày khó chịu, nên chưa vội cho uống sữa trước khi ngủ. Tiểu gia hỏa đôi chân nhỏ dẫm trên thảm mềm, tay vịn lan can, tự mình vui vẻ đi tới đi lui. Đi được một hồi, hắn ngáp dài, đôi mắt đen láy chớp chớp, mang theo cơn buồn ngủ, ngước nhìn Sở Diệc Dao.
Nàng khẽ cười, cúi người nhéo nhéo đôi má phúng phính:
— Cuối cùng cũng chịu ngoan ngoãn rồi.
Nói đoạn, nàng sai bà vú bế hắn vào buồng nghỉ. Khang nhi ngoan ngoãn tựa đầu lên vai bà vú, bàn tay nhỏ bé còn hướng về phía mẫu thân vẫy vẫy, đôi mắt dần khép lại, chỉ chốc lát sau đã ngủ say.
Nửa canh giờ sau, Thẩm Thế Hiên mới trở về. Người chàng phảng phất mùi rượu, rửa mặt súc miệng xong, Sở Diệc Dao liền sai nha hoàn nhỏ vào bếp bưng ra một bát cháo nóng:
— Chàng theo tổ phụ uống rượu suốt, ăn chút gì ấm bụng kẻo dạ dày lại khó chịu.
Quả nhiên chàng đói thật, uống liền hai chén cháo mới thấy dễ chịu. Ngoài cửa sổ lúc này vang lên tiếng pháo, nàng mở cánh cửa gỗ, để mặc ánh sáng rực rỡ của pháo hoa tràn vào. Trên bầu trời đêm, pháo hoa nối nhau nở rộ, sáng lạn như dệt, chiếu rọi cả khoảng không tĩnh mịch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play