Tiếng cười xen lẫn tiếng khóc trẻ thơ vang vọng trong viện. Sau lưng, Thẩm Thế Cẩn nét mặt trầm xuống, dõi mắt nhìn tiểu hài tử đang nằm trong lòng Thẩm lão gia tử. Bên kia, Thủy Nhược Thiên lại liếc ra cửa, bắt gặp bóng dáng Thẩm Thế Hiên vừa hối hả bước vào, chẳng kịp nhìn lấy đứa nhỏ một cái, chỉ một mực lo lắng hướng vào trong phòng.
Tâm tư nữ nhân vốn khó dò. Trong chốn phủ đệ, nếu cuộc sống quá yên ổn, họ ít khi nghĩ ngợi. Nhưng một khi không còn an ổn, trong lòng lại chẳng ngừng tưởng tượng ra muôn vàn kết cục khác. Nhất là khi nhìn thấy Thẩm Thế Hiên ân cần quan tâm Sở Diệc Dao đến vậy, nàng càng không khỏi thầm nghĩ: Nếu người được cưới là ta, giờ đây những quan tâm ấy lẽ ra phải thuộc về ta mới đúng.
Giữa bao nhiêu ánh mắt trong phòng, chỉ có hai người là không mảy may vui mừng trước sinh mệnh bé bỏng vừa ra đời.
Khi Thẩm Thế Hiên bước vào phòng sinh, bà đỡ vừa thu dọn xong. Sở Diệc Dao nằm yên, mồ hôi ướt đẫm, mệt mỏi đến mức một ngón tay cũng lười động. Thấy chàng tiến lại, nàng chỉ khẽ nâng mắt nhìn.
Chàng ngồi xuống bên, nhẹ vuốt mái tóc nàng, rồi cúi hôn lên trán ẩm ướt:
— Hài tử rất khỏe. Nàng cứ ngủ một giấc, khi tỉnh dậy sẽ thấy tốt hơn thôi.
Vợ chồng bên nhau vốn chẳng cần nhiều lời. Thẩm Thế Hiên hiểu rõ nàng lo lắng điều chi, còn Sở Diệc Dao cũng an tâm nhắm mắt. Nàng thật sự mỏi mệt quá rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play