Thẩm Thế Hiên nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn ngưng lại ở một chỗ, đáy mắt thoáng hiện lên một màn không rõ ý tứ hàm xúc, nhẹ nhàng vuốt lọn tóc trên trán nàng, "Suy nghĩ cái gì đâu, đến Lạc Dương sớm không phải tốt hơn sao, như thế nào trên đường luôn hỏi dừng lại."
Sở Diệc Dao cười khan một tiếng, hắn nói mấy điều kiện dừng lại nàng đều không thể thực hiện, chẳng lẽ kêu nàng đi tìm một nhóm người cải trang sơn tặc, suốt một đường Bạch thiếu gia có cách dẫn đầu, không làm lãng phí một chút thời gian, ngoại trừ thẳng thắn nói chuyện sập núi, nàng không còn biện pháp nào khác.
Mấu chốt là, Thế Hiên sẽ tin sao?
"Nhị thiếu gia, Bạch thiếu gia đến tìm ngài." Ngoài rèm truyền tới âm thanh của Khổng Tước, Thẩm Thế Hiên đi xuống xe ngựa, thời điểm vén rèm, Sở Diệc Dao thấy được Bạch thiếu gia - Bạch Cảnh Minh, đối phương cũng nhìn thoáng qua nàng, sắc mặt nghiêm nghị hướng về phía nàng gật đầu ra hiệu.
Thẩm Thế Hiên đi theo Bạch Cảnh Minh sang bên, Bạch Cảnh Minh nhìn thoáng qua xe ngựa nói với Thẩm Thế Hiên, "Sắc mặt phu nhân của ngươi nhìn qua không được tốt."
"Vừa rồi nói đến đám sơn tặc, nội nhân (cách gọi vợ mình khi nói chuyện với người khác) nhát gan, bị dọa đến." Bạch Cảnh Minh nhìn hắn, khẽ cười, "Ngươi nói người khác bị dọa ta tin, phu nhân nhà ngươi, ta lại không tin."
Thẩm Thế Hiên cũng không phủ nhận, bật cười nhìn thoáng qua xe ngựa, hai nha hoàn phụng dưỡng đang bưng hộp cơm đến cho Sở Diệc Dao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play