Một biên đạo trầm ngâm suy nghĩ, đưa ra nghi vấn: "… Chúng ta có đưa ra quy tắc nào đâu?" Đúng vậy, họ căn bản chưa hề nói có quy tắc. Cười chết mất, đến quy tắc còn không có thì vi phạm cái gì?
Đội ngũ đạo diễn chỉ muốn "hộc máu". Ban đầu, đoạn này lẽ ra phải là khách mời bị lừa đến hết giờ, hoặc là NPC rộng lòng nhường nhịn, giống như Trương Cần và đồng đội mới là hình mẫu hoàn hảo để thông quan. Vậy mà lại được giải quyết một cách nhẹ nhàng như thế!
Sau khi thấy con cương thi tiến lại gần, Hạ Tri Trúc lập tức quay đầu nhìn Lăng Vọng Tinh, đôi mắt long lanh, khóe miệng cố nhịn nhưng vẫn không thể ngăn nụ cười nhếch lên.
Không nói một lời, nhưng cứ như đang thầm cầu được khen ngợi. Trong mắt Lăng Vọng Tinh chỉ có hình bóng của Hạ Tri Trúc. Hạ Tri Trúc thật sự rất tỏa sáng, đến cả máy quay cũng đặc biệt ưu ái cậu.
Cả người cậu chìm trong ánh sáng, những tia nắng vàng rực rỡ chiếu lên người. Dưới mi mắt, lông mi đổ một vệt bóng mờ. Cả người cậu trắng đến phát sáng, chỉ cần đứng đó không làm gì cũng đã có một sức hút đặc biệt.
Cậu ngẩng đầu, im lặng, nụ cười trên môi vừa ngoan ngoãn vừa ấm áp. Sẽ chẳng ai có thể làm ngơ trước nụ cười ấy.
Vẻ mặt lạnh nhạt của Lăng Vọng Tinh tan biến, anh giơ tay xoa đầu Hạ Tri Trúc, khẽ nói. Giọng nói lười biếng mà lại mang theo ý cười: "Sao em lại giỏi thế này?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT