Người quay phim không dám tiếp tục tìm hiểu chuyện tình cảm của hai người nữa. Đến khi xuống xe, tách ra một chút khoảng cách, cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Trong lòng thầm nghĩ: "Xem ra lời đồn Lăng Vọng Tinh rất bênh vực người nhà là thật rồi!"
Mấy cặp khách mời đều đã đến nơi, trước mặt họ là một khu công viên giải trí. Cánh cổng công viên đóng chặt, bên ngoài có một nhân viên ngồi bên bàn dưới chiếc ô.
Nếu không phải ở đây dán logo của chương trình, các khách mời thật sự sẽ nghi ngờ mình đến nhầm chỗ. Tần Vĩnh Siêu dùng tay che nắng: "Tôi quên mất lần gần nhất tôi đến công viên giải trí là năm nào rồi." Vừa mở miệng đã thấy có "mùi" của thời đại.
Tiêu Nhất Hạc ngượng ngùng gãi đầu: "Tiền bối, em với Văn Văn mới đi năm ngoái ạ."
Những người khác nghe vậy thì bật cười. Công viên giải trí với Tần Vĩnh Siêu xa lạ như chuyện đời trước, còn với người trẻ tuổi như Tiêu Nhất Hạc thì lại là nơi gần đây mới đi. Sự khác biệt vô hình này không cần nói ra cũng khiến người ta cảm thấy hơi chua xót.
Tần Vĩnh Siêu nhìn quanh một vòng, thấy mọi người đều cười vui vẻ, ngay cả Lăng Vọng Tinh cũng nhếch mép, anh bèn mở miệng, ánh mắt dừng lại trên người Trương Cần, liền nói: "Anh bạn. Mấy người khác cười thì được, còn cậu cũng cười à?"
Trương Cần, người chỉ kém Tần Vĩnh Siêu vài tuổi: "..."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT