Khách mời ở đó đều lộ ra vẻ mặt hóng hớt ăn dưa.
Dù không nói gì, nhưng biểu cảm trên mặt họ quá mức trêu chọc, ánh mắt cứ đảo qua đảo lại giữa Hạ Tri Trúc và Lăng Vọng Tinh. Hạ Tri Trúc bị nhìn đến mức mặt nóng bừng. Trớ trêu thay, người quay phim lại cứ chĩa máy quay về phía cậu. Lúc này, cậu mới thấy lời Tần Linh nói có lý, cậu thật sự quá dễ xấu hổ.
Hạ Tri Trúc cố gắng kìm nén cảm giác ngượng ngùng, nhìn sang. Đôi môi cậu đỏ mọng, là một sắc đỏ tuyệt đẹp. Góc nghiêng khi cậu ngước mặt lên càng khiến đôi mắt trở nên trong trẻo: "Anh bận lắm mà?"
Giọng không hề có chút oán trách nào. Cậu không hề mượn ống kính để nói Lăng Vọng Tinh bận đến mức bỏ bê mình, chỉ đơn thuần thuật lại sự việc. Dòng bình luận bỗng nhiên nhớ lại lúc chương trình mới bắt đầu quay:
【Lăng Vọng Tinh thật sự rất bận. Tôi nhớ lúc đầu Hạ Tri Trúc phải đợi gần một tiếng ở sân bay anh ấy mới đến, tuy đỉnh lưu có lịch trình dày đặc là điều dễ hiểu, nhưng làm gì có nhiều thời gian mà hẹn hò chứ?】
【Hèn chi Hạ Tri Trúc lại mang theo quần áo của Lăng Vọng Tinh khi đi du lịch. Chắc là vì quá nhớ anh ấy, nhưng lại không thể làm phiền, chỉ có thể dùng cách này... Sao cậu ấy lại ngoan thế!】
【... Chỉ có tôi tò mò tại sao quần áo của Lăng Vọng Tinh lại ở chỗ Hạ Tri Trúc không?】
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT