Vương Hủ cảm thấy tiếc cho cậu em khóa dưới. Cậu nhìn bữa sáng thấy rất phong phú, toàn những món ở nhà ăn rất khó xếp hàng mua được. Vừa hay bữa sáng của mình chưa no, cậu lấy ra ăn: "Đằng nào thì mấy thứ này cũng sẽ vào thùng rác thôi, tấm lòng của người ta mà, không ăn thì phí."
Khi Lăng Vọng Tinh quay lại, thấy Vương Hủ đang ăn bữa sáng: "Cậu ở nhà không ăn cơm à?"
Vương Hủ và Tề Hi cũng giống anh, không quen ở lại ký túc xá, nên ngày nào cũng về nhà. Buổi sáng phần lớn thời gian đều ăn ở nhà.
Vương Hủ đáp một cách tùy tiện: "Ăn rồi. Nhưng vừa nãy có cậu em khóa dưới đến đưa bữa sáng cho cậu, chính là người mà đợt trước chúng ta chạy đến xem ấy. Lãng phí tấm lòng của người ta không tốt, nên tôi..."
Cậu ta chưa nói hết câu thì thấy sắc mặt Lăng Vọng Tinh đột ngột thay đổi. Anh nhìn phần bữa sáng còn lại chẳng còn bao nhiêu, rồi lại nhìn Vương Hủ, cười lạnh lùng nói: "Sáng sớm tôi đã đói rồi."
Vương Hủ sững sờ: "Hả?"
Ngay trong ngày, Vương Hủ phải trả một cái giá đắt cho bữa sáng đó. Cậu ta nhận ra một bài học sâu sắc, không phải bất cứ bữa sáng nào được mang đến tận nơi cũng có thể tùy tiện ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play