Hạ Tri Trúc thực sự quá mệt, cậu mở được cửa là đã dùng hết sức lực, Bây giờ cậu chỉ muốn trở lại giường ngủ. Cậu quay người đi về phía phòng ngủ, bước chân nhẹ như dẫm trên bông. Lăng Vọng Tinh sững sờ nhìn người trước mặt đột ngột ngã ra sau.
Anh nhanh tay đỡ lấy cậu, người Hạ Tri Trúc nhẹ như một chiếc lông vũ. Anh gần như không dám dùng sức quá mạnh, sợ chỉ cần mạnh tay một chút là sẽ làm cậu bị thương.
Lăng Vọng Tinh bế cậu đặt lên giường, cau mày quét một lượt xung quanh. Căn hộ dành cho một người, nhỏ và trống trải, trông như một nơi ở tạm bợ.
Nhưng phòng ngủ lại được bài trí ấm cúng. Rèm cửa kéo kín, đèn đầu giường tỏa ra ánh sáng cam ấm áp. Trên tủ là hai lọ thuốc cảm cúm. Hạ Tri Trúc cuộn tròn trên giường, gần như biến thành một kén nhộng. Gương mặt trắng nõn vùi vào chiếc gối mềm mại, đôi môi khẽ hé.
Ánh mắt Lăng Vọng Tinh dừng lại trên người cậu. Anh khẽ chạm vào má cậu, thấy hơi nóng: "Hạ Tri Trúc."
Anh nhẹ nhàng gọi tên Hạ Tri Trúc. Đầu ngón tay bỗng khựng lại.
Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt người đang nhắm chặt, lăn xuống má, chạm vào đầu ngón tay anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT