Mất hai, ba tiếng đồng hồ bay qua, Hạ Tri Trúc ngoài việc nhớ Lăng Vọng Tinh, còn nhớ mang theo lá thư tình đã viết lại, đích thân đưa đến tay anh. Cái vai "bồ câu đưa thư" này cậu làm quá xứng chức, đến chính cậu cũng phải bội phục mình.
Lăng Vọng Tinh không ngờ Hạ Tri Trúc sau khi thử vai xong lại đến tìm mình, còn mang theo lá thư tình viết lại. Cơ thể ấm áp của cậu ôm chặt lấy anh, cằm tựa lên vai anh, cả người treo trên người anh như một chú koala.
Thật biết làm nũng.
Anh vòng tay ôm eo Hạ Tri Trúc, cái ôm chặt chẽ khiến cả hai gần gũi hơn, đến cả tiếng tim đập cũng rộn ràng. Chú chim bồ câu nhỏ không quản ngàn dặm bay đến, đậu vào lòng Lăng Vọng Tinh.
Giống như một chiếc lông vũ nhẹ nhàng rơi xuống, nhưng lại tạo nên những gợn sóng trong lòng Lăng Vọng Tinh. Anh ôm Hạ Tri Trúc hỏi: “Ăn cơm chưa? Có đói không?”
Sáng Hạ Tri Trúc có ăn một chút, để giữ trạng thái tốt nhất cho buổi thử vai. Trên đường đi cậu có uống cà phê để tỉnh táo, nhưng vẫn chưa ăn bữa trưa. Cậu tựa đầu vào vai Lăng Vọng Tinh, lắc đầu.
Lăng Vọng Tinh một tay ôm Hạ Tri Trúc, một tay gọi điện thoại cho trợ lý, bảo anh ấy mang đồ ăn đến. Khi anh nói chuyện điện thoại xong, Hạ Tri Trúc hơi ngồi thẳng dậy, lấy lá thư tình từ trong túi đưa cho Lăng Vọng Tinh: “Bây giờ chưa được xem đâu, chờ em đi rồi anh hãy xem.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play