Họ phối hợp ngày càng ăn ý, khiến Trương Cần ghen tị: "Trò chơi này không nên có người yêu tồn tại."
[hhhhh Ánh mắt của Trương Cần: Chua.]
Ruộng nước rất lớn, phải mất hơn nửa ngày mới bắt được một con cá. Hoàn toàn khác với Hạ Tri Trúc và Lăng Vọng Tinh. Một người cầm lưới và xô nước lùa cá từ hai bên, người kia lợi dụng lúc cá hoảng loạn để bắt nhanh hơn.
Sau gần hai tiếng, Trương Cần và Tiêu Nhất Hạc mới khó khăn lắm đổ đầy một xô. Lăng Vọng Tín và Hạ Tri Trúc đã đổ đầy hai xô. Lúc này, nhóm đi hái nấm trên núi cũng đã quay về.
Bắt cá và hái nấm tốn thời gian hơn mọi người nghĩ. Hái nấm ngoài việc phải tìm, còn phải phân biệt nấm độc. Các khách mời không phân biệt được nên cứ hái hết về nhờ tổ chương trình giúp.
Bây giờ trời đã không còn sớm, thị trấn lại cách đây một khoảng. Họ không có xe, vừa mệt vừa đói. Mọi người bàn bạc và quyết định xem có thể bán cá cho người dân địa phương hoặc trao đổi lấy thức ăn để qua ngày hôm nay.
Nơi đây không phải thành phố 24/24 sáng đèn. Các cửa hàng ở làng quê sẽ đóng cửa sớm. Buổi chiều ra đường cũng không có nhiều người như buổi sáng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play