Ánh mắt vốn đã không mấy ấm áp của anh, khi dừng lại ở bàn tay Cảnh Dư đang kéo Mộc Dĩ An, lập tức trở nên lạnh lẽo hơn.
Cảnh Dư đang sốt sắng nói gì đó, nhưng Mộc Dĩ An lại thờ ơ, có chút thiếu kiên nhẫn hất tay Cảnh Dư ra, rồi quay người bỏ đi.
Cảnh Dư như một chú cún con bị bỏ rơi, bưng ly rượu đứng tại chỗ, nhìn chằm chằm hướng Mộc Dĩ An đi, thẫn thờ một lúc lâu.
Đoạn Thần Lâm đi sát phía sau Lục Hành, nhìn theo ánh mắt của anh, cười hì hì: “Làm ‘Hòn Vọng Phu’ đấy à?”
Lục Hành thu lại ánh mắt, cầm lấy một ly rượu từ người hầu, ngửa đầu uống cạn.
Tuy xuất thân từ Lục gia, nhưng Lục Hành rất ít khi đặt chân vào giới kinh doanh. Nếu không phải Lục Kính Xuyên đi nghỉ mát với Diệp Lê ở nước ngoài, hôm nay anh cũng sẽ không đến.
Nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến việc anh trở thành tâm điểm của đám đông. Là người thừa kế duy nhất của tập đoàn Lục thị với vô số hào quang, không có mấy người không muốn tiến lại gần nịnh bợ một phen.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play