Lục Hành một tay đút hờ trong túi quần, tay kia đặt trên chiếc vali hành lý, mãi đến khi không còn nhìn thấy bóng dáng Cảnh Dư, anh mới thôi dõi mắt nhìn theo.
“Lục Hành,” Tiêu Văn kéo vali đi tới: “Người quản lý của em trên đường đến đón thì xe bị hỏng rồi, chắc không đến được. Anh tiện đường cho em đi nhờ một đoạn được không?”
Lục Hành thu lại ánh mắt, liếc nhìn Tiêu Văn đứng phía sau. Đôi mắt vừa mang vẻ dịu dàng lúc nãy đã trở lại vẻ lạnh nhạt thường ngày.
“Được, đi thôi, tôi đưa cô về.” Lục Hành nói xong, thuận tay nhận lấy vali của Tiêu Văn. Hai người cùng nhau đi về phía bãi đỗ xe.
Béo Ca vừa nhìn theo Cảnh Dư lên xe, vừa quay đầu lại thì đã thấy Lục Hành và Tiêu Văn sánh vai đi tới. Anh ta sững người một chút, rồi tiến ra đón.
“Béo Ca,” Tiêu Văn cười tươi chào hỏi trước: “Xin lỗi, cho tôi đi nhờ xe.”
Béo Ca cười ha hả nhận lấy vali, bỏ vào cốp xe, rồi mở cửa ghế sau: “Hoan nghênh hoan nghênh. Được chở Tiểu ảnh hậu một đoạn, không biết bao nhiêu người cầu còn không được đâu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play