Chuyện này Cảnh Dư đã suy nghĩ suốt cả bữa cơm. Cậu ngập ngừng nhìn về phía Lục Hành: “Thật sự muốn nói gì cũng được sao? Chỉ cần là mình am hiểu là được?”
Lục Hành gật đầu, liếc nhìn bát súp trong tay Cảnh Dư: “Giờ thì cậu có thể uống súp được rồi chứ? Để lâu nguội mất.”
Cảnh Dư thở phào nhẹ nhõm, gương mặt lộ ra nụ cười như trút được gánh nặng. Cậu ừng ực uống hết sạch bát súp.
Ăn tối xong, mọi người cùng vào thang máy. “Đinh” một tiếng, thang máy đến tầng của bốn người họ trước.
Cảnh Dư đi theo sau Tiết Tử Nhiên. Đến khi Tiết Tử Nhiên dùng thẻ phòng mở cửa, Cảnh Dư mới để ý Lục Hành cũng đi theo sau mình.
“Sao anh cũng đến đây?” Cảnh Dư quay đầu nhìn Lục Hành.
Tiết Tử Nhiên trước mặt lại như một người phục vụ vô cảm, mặt không biểu cảm nhét hết đồ của Cảnh Dư vào vali. "Cạch" một tiếng khóa lại, rồi kéo vali đến trước mặt Cảnh Dư.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play