Lục Hành gật đầu, theo bản năng liếc nhìn Cảnh Dư, thấy chiếc ly trước mặt cậu vẫn còn hơn nửa ly trà sữa, anh đưa tay chạm vào, thấy đã nguội lạnh.
Nhìn Lục Hành kéo cửa kính đi vào trong tiệm, Tiêu Văn thuận thế ngồi vào chiếc ghế mà Lục Hành vừa kéo ra.
Một mùi nước hoa thoang thoảng bay vào mũi, rất dễ chịu, nhưng Cảnh Dư trong lòng lại thấy không thoải mái.
Cảm giác mâu thuẫn này với Tiêu Văn khiến cậu không biết phải đối mặt với cô ta như thế nào.
Tiêu Văn nhận lấy chiếc máy ảnh của Lưu Kiều, lật xem một lúc. Khóe miệng cô ta luôn giữ một nụ cười nhàn nhạt, nghiêng người về phía Cảnh Dư: “Cảnh Dư, anh giúp em xem, bức nào phù hợp để em đăng Weibo?”
Cảnh Dư không có cách nào khác, đành phải liếc nhìn máy ảnh. Lưu Kiều rất giỏi bố cục, trong bức ảnh, Tiêu Văn cười rạng rỡ quay đầu nhìn Lục Hành. Vì Lục Hành ngồi ở phía ngoài nên chỉ thấy được một bên mặt, không rõ biểu cảm trên khuôn mặt anh.
Nếu người trong ảnh không phải Lục Hành, ngay cả Cảnh Dư cũng sẽ không kìm được mà khen một câu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play