Cảnh Dư bị giữ lại, quay đầu nhìn anh, rồi lại nhìn những món đồ chơi rực rỡ sắc màu bên cạnh, ngờ vực nhìn Lục Hành.
“Không phải anh định bắt tôi mua đồ lưu niệm cho anh đấy chứ?”
Lục Hành suýt bật cười vì vẻ mặt nghiêm túc của cậu, “Tôi chưa đến mức trẻ con như vậy.”
Cảnh Dư lẩm bẩm: “Không biết ai đã từng đá bay quả bóng của người khác ở Đại Khê thôn đâu.”
Chuyện này Lục Hành không muốn nhắc lại, anh kéo Cảnh Dư đến trước quầy hàng, chỉ vào những chiếc kẹp tóc hình tai đủ màu sắc: “Chọn một cái, tôi tặng em.”
Cảnh Dư ghét bỏ dời mắt đi: “Tôi không cần đâu.”
Nhưng Lục Hành không biết có phải có một nỗi ám ảnh nào đó với món đồ này không, anh giữ chặt cổ tay Cảnh Dư, khiến cậu không thể nhúc nhích.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT