Nhưng Cảnh Dư vẫn nhận lấy ly sữa: "Cảm ơn."
Mễ Mễ nhướn mày, tiện tay mang ly rượu vang đỏ trước mặt Cảnh Dư đi.
“Ơ, sao thế?” Lưu Kiều ngạc nhiên hỏi.
“Thầy Lục đặc biệt dặn dò không cho thầy Cảnh uống rượu.” Mễ Mễ nháy mắt ra hiệu cho Lưu Kiều “cậu hiểu rồi chứ”, rồi quay người chạy đi.
Chiếc ly trong tay vẫn còn hơi ấm, nhưng tâm trạng của Cảnh Dư không vì thế mà tốt hơn là bao.
Mọi chuyện đều quá kỳ lạ. Cảnh Dư không tự chủ nghĩ đến, Không thể để cái cảm giác không rõ ràng này tiếp tục lớn lên được nữa.
Cậu buộc mình phải thu lại ánh mắt, nhưng một bác sĩ Cảnh luôn có khả năng tự chủ rất tốt, trong vài giờ ngắn ngủi này, lại không thể kiểm soát được đôi mắt của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play