Các fan bàn tán xôn xao, nhưng cửa hàng vốn nhỏ, nên mọi âm thanh đều lọt vào tai Tiêu Văn.
Tiêu Văn đứng dậy, miễn cưỡng cười và vẫy tay với mọi người: “Chào mọi người, hôm nay tôi và Lục Hành cùng nhóm, nhưng tôi không được khỏe nên phải vào đây nghỉ ngơi một chút.”
Fan của Lục Hành không quá cực đoan. Họ tiến đến hỏi thăm vài câu. Cô gái hiểu nỗi khó nói của phụ nữ, và những người ban đầu có ý kiến về cách làm của Tiêu Văn cũng đều im lặng.
Rất nhanh, vài cô gái bưng cà phê chạy ra. Lục Hành lấy bút marker, viết một chữ ký bay bướm trên ly cà phê. Cách này rất hiệu quả, quán cà phê bán đắt như tôm tươi trong suốt buổi chiều.
5 giờ chiều, các khách mời bận rộn cả buổi chiều nhận được lệnh của đạo diễn Phùng, lần lượt kết thúc công việc.
Cảnh Dư dưới sự giúp đỡ của Tiết Tử Nhiên cởi chiếc đầu hổ ra, mồ hôi đã làm ướt hết tóc trên trán.
“Thầy Cảnh, anh không sao chứ?” Tiết Tử Nhiên vừa nhìn thấy Cảnh Dư, giật mình sợ hãi, sợ cậu ngất xỉu vì mất nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT