Lục Hành cúi đầu nhìn cô bé nhỏ nhắn đang kéo vạt quần mình, bất đắc dĩ nói: “Được rồi, để Lục Hành ca ca làm chỗ dựa cho em nhé.”
Nhờ xuất thân từ một gia đình danh giá, Lục Hành không có môn thể thao nào mà anh không thành thạo. Đối đầu với một tuyển thủ nghiệp dư như anh trai Đại Ngưu, việc này quá dễ dàng. Anh nhẹ nhàng lướt chân qua, anh trai Đại Ngưu còn chưa kịp nhìn rõ quả bóng ở đâu, Lục Hành đã thản nhiên nhấc chân, sút thẳng về phía khung thành tạm thời.
Chỉ tiếc là lực quá mạnh, quả bóng bay thẳng ra ngoài khung thành vô hình, rơi xuống một con sông nhỏ bên ngoài cổng. Quả bóng lảo đảo, nhanh chóng bị nước sông cuốn đi.
Đại Ngưu trợn tròn mắt, loạng choạng đuổi theo. Cậu bé trở về với vẻ mặt tái xanh, nhìn chằm chằm Lục Hành rồi òa khóc nức nở.
"Cảnh lão sư, bây giờ anh muốn mua gì vậy?" Hồng tỷ đi theo sau Cảnh Dư, thấy cậu cúi đầu tìm vị trí trên bản đồ, bèn lên tiếng hỏi.
Cảnh Dư đi theo hướng bản đồ gợi ý: "Tôi muốn mua một ít dụng cụ thể thao và đồ dùng học tập cho trường học trong thôn."
Hồng tỷ cười nói: "Không ngờ bé Dư của chúng ta lại ngoan ngoãn và chu đáo đến vậy." "Bé Dư" là biệt danh thân mật mà các fan của Cảnh Dư gọi cậu.
Cảnh Dư mỉm cười: "Bọn trẻ trong thôn vốn dĩ đã ít có cơ hội tiếp xúc với thế giới bên ngoài. Có thể mang đến cho các em thêm một chút niềm vui trong cuộc sống cũng tốt."
Ở chợ có một siêu thị, các loại hàng hóa bên trong khá đầy đủ. Cảnh Dư đang chọn bóng rổ thì điện thoại trong túi áo khoác rung lên. Lại là cuộc gọi video của Lục Hành.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT