Ôn Tồn mặc một chiếc áo khoác màu nhạt, đôi mắt trống rỗng, giọng nói dò hỏi: “Anh Lục?”
“Chào em,” Lục Hành cười.
Cửa phòng làm việc “bang” một tiếng mở ra. Đoạn Thần Lâm hôm nay cũng ăn mặc rất giản dị, bước chân rõ ràng dồn dập, thấy Lục Hành đứng ở cửa, mới thở phào nhẹ nhõm.
“Anh đã bảo không được tùy tiện mở cửa mà,” Đoạn Thần Lâm đứng bên cạnh Ôn Tồn, giọng nói trách cứ nhưng đầy vẻ cưng chiều: “Lỡ là người xấu thì sao?”
Ôn Tồn ngoan ngoãn cười, má lúm đồng tiền ẩn hiện: “Anh đã nói hôm nay anh Lục sẽ đến mà.”
“Cho dù là người quen cũng không được tùy tiện mở cửa, lần sau có chuyện này phải gọi anh, biết chưa?”
Ôn Tồn “dạ” một tiếng, nở nụ cười rạng rỡ, giọng nói đầy vui vẻ: “Em nhớ rồi ạ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play