Nguyên bản đang mang theo vài phần căng thẳng, Cảnh Dư khó tin nhìn về phía Lục Hành, không thể hiểu nổi rốt cuộc anh nghĩ gì trong đầu. Hai người ngủ chung một giường? Lại còn ngay trước mặt lão gia tử?
Lão gia tử nhìn thoáng qua chiếc giường rộng 1m2, rồi lại nhìn chiếc chăn duy nhất được Cảnh Dư gấp ngay ngắn trên giường, ông im lặng trong hai giây.
“Đi thôi, đi rửa mặt.” Lục Hành đứng lên, không nói nhiều mà kéo Cảnh Dư đi, cùng cậu sóng vai ra khỏi phòng.
Lão gia tử nhìn chằm chằm cánh cửa vừa đóng lại, có chút không hiểu. Lời Lục Hành nói nghe có vẻ có gì đó sai sai, nhưng lại như không có vấn đề gì.
Nhà ông Đại Ngưu chỉ có một nhà vệ sinh ngoài trời, không lớn lắm, hai người đàn ông đứng trong đó có vẻ hơi chật chội.
Cảnh Dư từ khi xuất viện sức khỏe vẫn rất yếu, chỉ rửa mặt đơn giản. Còn Lục Hành lại có thói quen tắm rửa mỗi tối. Anh giơ tay cởi áo trên, khó chịu dùng khăn lau nửa thân trên.
Cảnh Dư dựa vào cửa nhìn Lục Hành, ngưỡng mộ nhìn cơ bắp săn chắc của anh, giọng điệu chua loét: “Yêu sạch sẽ như vậy còn chạy đến đây làm gì.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play