Cảnh Dư không phải là người không chịu được đau đớn, chỉ là lúc này Lục Hành đang ở bên cạnh, cậu đột nhiên cảm thấy mình trở nên yếu đuối hơn.
Nhận ra điều này, Cảnh Dư hắng giọng. Vì đã lâu không uống nước, giọng cậu nghe hơi khàn: “Được.”
Tuy nhiên, Lục Hành lại nhận ra một chút thất vọng khó hiểu từ một chữ đơn giản đó.
Cái gen “yêu vợ” của Lục gia có thể truy ngược về tổ tiên mấy đời. Cảnh Dư đã phải chịu tổn thương lớn như vậy khiến Lục Hành đau lòng không thôi. Chút yêu cầu nhỏ nhoi như thế này mà không được thỏa mãn, quả thực không phải phong cách của người Lục gia.
“Này, mấy cậu nghe gì chưa?” Thời gian này ở quầy y tá cũng không quá bận rộn, vài cô y tá đang trò chuyện khẽ với nhau, “Người mới được đưa đến ấy, là Cảnh Dư đấy!”
“Tớ cũng thấy rồi, trời ơi, người thật còn đẹp hơn trên TV nữa. Tớ đã lén nhìn vài lần rồi.”
Một cô y tá khác trông càng phấn khích hơn: “Lúc nãy Lục Hành đến có thấy không? Trời ơi! Lần này tớ thật sự tin rồi! Ai mà dám nói hai người họ không phải một cặp nữa, tớ sẽ cào c·hết người đó!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play