Dù sao đây cũng là cổng trường, dù ít người, nhưng vì động tĩnh không nhỏ, nó nhanh chóng thu hút nhiều sinh viên và cả những người buôn bán nhỏ ở cổng trường.
Không ít người thậm chí còn giơ điện thoại lên quay phim.
Cảnh Thái Vinh thấy vậy, càng thêm làm tới: “Đến đây! Tao đầu trọc sợ gì bị túm tóc! Để mọi người xem cho rõ, thằng này một bộ phim có thể kiếm cả triệu, vậy mà lại để cha ruột của mình không có nổi một bữa ăn!”
Cảnh Thái Vinh đã làm việc nặng trong tù nên tay rất khỏe. Với thân hình nhỏ của Cảnh Dư, cậu dùng sức giằng ra nhưng không thoát được.
“Buông tay ra,” ông cụ Lục nhíu mày, lạnh lùng nói: “Tôi sẽ báo cảnh sát.”
Cảnh Thái Vinh vừa được thả, rất nhạy cảm với hai từ này. Ông ta theo bản năng nới lỏng tay, liếc nhìn chiếc điện thoại trong tay ông cụ Lục, do dự một chút, hung tợn trừng mắt với Cảnh Dư rồi chen qua đám sinh viên vây quanh để đi ra ngoài.
Hai ngày nay, tin tức này ồn ào đến mức ngay cả ông cụ Lục, người hoàn toàn không quan tâm đến giới giải trí, cũng biết. Huống chi là những sinh viên đại học này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play