Nhìn Cảnh Dư ngoan ngoãn đi theo sau Lục Hành lên xe, Lưu tổng và Quý tỷ lặng lẽ liếc nhau.
“Tôi sao lại có cảm giác như là vừa đưa Cảnh Dư từ miệng hổ này sang miệng hổ khác vậy?” Quý tỷ nghi ngờ hỏi Lưu tổng.
Lưu tổng cười mà không nói: “Được rồi, đừng lo. Lục Hành không phải người không có chừng mực. Cậu ấy là do chính tay chị dắt ra mà.”
Quý tỷ và Lưu tổng vừa đi về phía thang máy, Quý tỷ vừa bực bội hừ một tiếng: “Chính vì quá rõ Lục Hành có tính tình gì nên tôi mới lo Cảnh Dư sẽ bị cậu ta ‘ăn sạch’ đấy!”
Nghe thấy tiếng thang máy, An Hổ "tách" một cái đứng dậy, chạy ra cửa ngồi chờ.
Vừa nhìn thấy Cảnh Dư, đuôi An Hổ vui vẻ vẫy liên tục, chiếc lưỡi to thè ra, cứ quấn quýt bên chân Cảnh Dư.
“Đi đôi này vào trước đã,” Lục Hành thuận tay lấy một đôi dép lê đặt xuống đất. Vừa ngẩng đầu lên, anh bắt gặp ánh mắt nghi ngờ của Cảnh Dư, liền bất đắc dĩ giải thích: “Đây là lần trước mẹ anh đến, thấy anh không có lấy mấy đôi dép dự phòng nên đã mua cho anh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play