Tiêu Văn miễn cưỡng cười lắc đầu: “Tôi không sao đâu đạo diễn Phùng. Chuyện này cũng là ngoài ý muốn thôi, đừng vì tôi mà làm chậm tiến độ ghi hình.”
Cuối cùng, cô ta cố tình bổ sung: “Anh cũng đừng trách Cảnh Dư, cậu ấy cũng chỉ là không cẩn thận thôi.”
Đạo diễn Phùng sững người trong giây lát, bắt đầu âm thầm tự hỏi, có phải vừa rồi mình đã thể hiện thái độ không tốt, khiến mọi người hiểu lầm rằng mình đang trách Cảnh Dư không?
Thế là ông vội vàng quay lại tìm Cảnh Dư, thì phát hiện “người gây tội” này đã được Lục Hành sắp xếp đâu vào đấy trên ghế. Lục Hành vừa đưa cốc sữa bò đã được hâm nóng vào tay Cảnh Dư, kiên quyết bắt cậu uống để bồi bổ sau khi bị chảy máu.
Nhìn nụ cười nhạt trên mặt Cảnh Dư, đạo diễn Phùng không kìm được mà thở phào nhẹ nhõm. May quá, tuy ông có chút xem nhẹ Cảnh Dư, nhưng may mắn là bên cạnh Cảnh Dư vẫn có một “người anh em tốt” luôn quan tâm đến cảm xúc của cậu ấy!
Lục Hành vẫn có một mặt đáng tin cậy như vậy, đạo diễn Phùng rất vui mừng.
Không đợi Tiêu Văn mở lời, Lục Hành đã lạnh mặt, lấy lý do ngón tay Cảnh Dư bị thương, không cho phép cậu giúp dựng lều nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play