Lần nữa bước qua cổng lớn nhà họ Sở, một cảm giác vừa quen thuộc vừa xa lạ ùa đến khiến Sở Yến hơi khựng lại. Quen thuộc là nhờ ký ức của nguyên chủ, nhưng thứ quen thuộc này lại xen lẫn vô số cảm xúc phức tạp, bởi ký ức về ngôi nhà này của nguyên chủ không hề ấm áp hay đẹp đẽ.
Đúng lúc đó, cả năm người trong nhà đang ngồi ăn tối. Lần trước đến, cậu chỉ gặp Sở Sóc và Sở Tu Dực, nhưng lần này thì cả gia đình đều có mặt đầy đủ.
Sở Hoành Nhuận vẫn như thường lệ ngồi ở ghế chủ tọa. Hai bên lần lượt là Sở phu nhân và Sở Dịch. Bên cạnh Sở Dịch là Sở Sóc, còn bên cạnh Sở phu nhân là Sở Tu Dực. Vị trí vốn thuộc về Sở Yến giờ đã có người ngồi, cả bàn ăn đủ năm người, không dư lấy một chiếc ghế.
Không phải Sở Yến cố ý chọn đúng giờ ăn để đến quấy rầy. Ngược lại, chính Sở Sóc đã gọi điện rủ cậu tới ăn cơm. Nhưng thực tế chứng minh, thằng nhóc này chẳng có ý tốt gì.
Khi Sở Yến vừa nhìn sang, Sở Sóc còn cong môi cười với cậu, ánh mắt đầy khiêu khích và cảnh cáo, trẻ con như mọi khi. Những trò chọc ghẹo thế này nguyên chủ đã chịu đựng không ít từ nhỏ đến lớn. Nhưng vì không ai đứng ra bảo vệ, nguyên chủ luôn chọn im lặng, chẳng buồn cãi lại để rồi tự rước lấy nhục.
Còn Sở Yến bây giờ thì khác.
Cậu đảo mắt một vòng, nhận ra không hề có chén đũa hay ghế dành cho mình. Sắc mặt cậu rõ ràng chuyển từ vui vẻ sang trầm xuống, ánh mắt thoáng hiện vẻ ấm ức.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play