Cậu bị Phó tổng gọi tới, hỏi: “Gọi tôi đến là để nói mấy lời này thôi sao?”
Cậu vẫn gọi hắn là “Phó tổng”, Phó Hoằng Am cười nhạt:
“Sở Yến, lần này cậu định chơi trò gì với tôi, tôi mặc kệ. Nhiều năm như vậy, cậu không mệt thì tôi cũng mệt rồi. Trước kia, mặc kệ cậu lăn lộn ra sao, nể tình năm đó, tôi vẫn giữ chút cảm tình. Nhưng bây giờ thì khác, tôi đã có Tiểu Dực. Tôi sẽ không cho cậu bất kỳ cơ hội nào để làm tổn thương em ấy. Nếu còn chút liêm sỉ, tối nay ngoan ngoãn rút lại hôn ước, bằng không, mất mặt chỉ có mình cậu.”
Sở Yến đáp: “Rút thì rút thôi.”
Phó Hoằng Am bất ngờ: “Nếu cậu ngoan ngoãn phối hợp… Cậu vừa nói gì?”
Sở Yến ngẩng đầu nhìn hắn, khóe môi nhếch cười: “Tôi nói rút, ai không rút thì là chó.”
Phó Hoằng Am cười khẩy. Lần này Sở Yến gan to hơn hẳn. Trước đây, chỉ cần hắn nói hủy hôn, Sở Yến đã đỏ mắt cầu xin.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play