Khi đám “gậy thọc cứt” Tiền gia vừa đi khuất, Lý thị như mất hết sức, thân mình mềm nhũn, ngã dựa vào Giang Ninh và Chu thị, bật khóc nức nở. Tiếng khóc ấy khiến ai nghe cũng chua xót, khó chịu trong lòng.
Giang Ninh vội an ủi: “Nương, đừng khóc nữa. Khóc chỉ để người ta chê cười thôi. Lời Tiền gia vừa nói, nương đừng để trong lòng. Ngày tháng nhà mình chắc chắn sẽ càng ngày càng khá lên.”
Chu thị cũng nhỏ giọng hùa theo: “Đúng đó, đại tẩu nói không sai. Nương xem, a cha với lão tam nhà mình vừa mới qua cơn nguy kịch. Mùa đông này vẫn còn việc làm, so với nhiều nhà khác thì mình tốt hơn nhiều!”
Nghe vậy, Lý thị mới dần nín khóc, nhưng vẫn tức nghẹn: “Lão nương muốn xem coi Tiền gia có bao nhiêu bản lĩnh, đi được bao xa! Dám mở miệng nguyền rủa con trai ta… lão nương thề, nó không chết cũng chẳng yên!”
Mắng thêm một lúc, Lý thị quay người bước vào phòng Dương lão nhị: “Ngươi nghe đây. A cha ngươi lát nữa sẽ cùng mấy vị nha sai lên huyện thành. Nếu Tiền thị vẫn còn nghĩ tới tình vợ chồng, không muốn hòa li, ta sẽ nể mà coi nàng thêm một lần. Chờ nàng ba năm sau ra tù, ta còn nhận nàng làm con dâu. Nhưng… nếu nàng đồng ý hòa li, thì ngươi cũng nên hết hy vọng đi!”
“Nương, ta biết rồi.” Dương lão nhị nhắm mắt, giọng không lộ chút cảm xúc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT