“Đúng vậy, đúng vậy! Quá quắt thật! Nào có ai làm nương như thế chứ!” Một người bán hàng đối diện, thấy chuyện của Dương gia, liền tốt bụng đứng ra nói đỡ.
Một phụ nhân khác lập tức tiếp lời: “Ta cũng lấy làm lạ, con ốm đến thế mà nàng ta vẫn còn tâm trí đứng đó dòm chằm chằm hàng quán ăn vặt, không hiểu nổi nàng nghĩ gì nữa!”
…
Mọi người mồm năm miệng mười mắng chửi, khiến cha con Tiền gia ba người mất mặt, phải cúp đuôi bỏ chạy.
Dương lão đầu đuổi bọn họ đi xong, lập tức quay lại cảm ơn mấy người vừa lên tiếng bênh vực, nhưng trên mặt vẫn là vẻ u sầu nặng trĩu.
Đại phu Hồng An Đường kê cho Dương Phú Quý bảy thang thuốc, dặn Dương lão đầu: “Tổng cộng hai trăm hai mươi văn. Uống hết, nếu thằng bé khỏe lại thì phải cho nó tĩnh dưỡng, đừng để chạy nhảy. Nếu uống xong mà vẫn không khá hơn, lập tức mang tới cho ta xem.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT