“Cái gì? Ngươi còn có bản lĩnh này?” Lý thị trừng mắt, rõ ràng không tin lời Giang Ninh. Nói khoác cũng phải hợp lý một chút chứ, tưởng bà là kẻ ngốc sao?
Giang Ninh bất đắc dĩ nhún vai: “Nương không tin thì cứ hỏi Liễu Diệp với Nhị Đản. Mấy ngày nay bọn nhỏ đều ăn đồ Đại Đầu nấu, nó có bản lĩnh hay không, bọn nó là rõ nhất.
Với lại nương cũng đừng trách ta chưa biếu gì. Thật sự là Tiền thị kia nóng nảy quá, cứ gây chuyện ầm ĩ, ta mà đưa cho một lần là thế nào cũng chọc ra rắc rối. Nàng ta không thấy phiền, ta thì phiền chết mất!”
Nghe xong, cơn giận của Lý thị bỗng vơi đi một nửa. Bà thật sự đi tìm Liễu Diệp và Dương Nhị Đản để xác minh. Trẻ con có nói dối hay không, bà chỉ cần liếc mắt là biết. Thấy cả hai nói thật, Lý thị mới yên lòng, trên mặt lộ rõ nét vui mừng.
Giang Ninh liền nhắc: “Nương, chuyện này chỉ cần nương với a cha biết là được, đừng nói ra ngoài. Nhà ta còn trông cậy vào tiền Đại Đầu gửi về để xây nhà. Nếu để cả thôn biết, chút tiền ấy chưa chắc đã giữ được.”
Lý thị hừ nhẹ: “Ngươi tưởng ta giống ngươi, cái gì cũng đem khoe khắp nơi chắc? Về sau việc lớn thế này phải nói với chúng ta một tiếng, đừng để bọn ta nghe từ miệng người ngoài, sốt ruột muốn chết!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT