“Ngươi muốn ra Tùng Khê trấn bày quán?” Dương Hán hơi ngạc nhiên.
Dương Đại Đầu gật đầu: “Tùng Khê trấn có cảng, náo nhiệt hơn bên này nhiều. Ban ngày không nói, đêm khuya vẫn có người ra vào. Ta muốn bày quán thử, nếu kiếm được tiền thì nương sẽ bớt vất vả, nhà ta cũng có thể cất được căn nhà mới sau vụ thu hoạch.”
Nghe vậy, Dương Hán như nhớ lại chính mình, khẽ thở dài: “Ngươi muốn bày quán cũng được… nhưng chuyến này đi, ngươi hẳn cũng thấy, bên kia người bày quán không ít.
Ngươi lại không phải dân địa phương, nếu sinh ý quá tốt thì dễ bị chèn ép, mà sinh ý không tốt thì một chuyến đi một chuyến về, chậm trễ thời gian, chẳng khác nào bỏ cả ngày công ngoài đồng. Đáng giá sao?”
Dương Đại Đầu nghe xong, ý chí có chút chùng xuống.
Dương Hán trầm ngâm rồi nói tiếp: “Bất quá… nếu tay nghề nấu ăn của nương ngươi thật sự tốt như vậy, thì ngươi cũng nên học lấy vài chiêu. Ta nghĩ chưởng quầy Lâm Giang khách sạn sẽ rất vui lòng có thêm một đầu bếp tay nghề giỏi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play