Lý thị nghe tin liền vội vã chạy tới, vừa thấy cảnh trước mắt đã đổ xuống một trận răn dạy: “Các ngươi không dứt được sao? Muốn lấy mạng ta có phải không?”
Giang Ninh nhún vai, giọng vô tội: “Nương, chuyện này con không gánh đâu! Người kính ta một thước, ta kính người một trượng. Người khác đã khi dễ đến tận cửa, còn muốn ta ‘một sự nhịn chín sự lành’ thì con chịu thôi!”
“Giang thị! Rõ ràng là ngươi ức hiếp bà nương ta trước, còn dám trả đũa! Đừng tưởng đông người như vậy mà ta không dám động thủ!” Dương lão nhị gầm lên, gọi thẳng tên, không thèm xưng “đại tẩu” nữa, quyết tâm xé toang mặt mũi với đại phòng.
Lý thị tức đến mắt hoa lên, suýt ngã quỵ. Giang Ninh liếc mắt ra hiệu cho Liễu Diệp tới đỡ bà.
Một số thôn dân chứng kiến, trong lòng cũng có chút nhìn Giang Ninh bằng con mắt khác – ít ra nàng còn biết quan tâm đến mẹ chồng.
Giang Ninh không buồn đáp lại cơn giận của Dương lão nhị, mà quay sang nhìn Bàng thị: “Tẩu tử, hôm nay khi ta gặp Tiền thị, ngươi là người chứng kiến từ đầu đến cuối. Có muốn kể xem giữa ta và nàng đã xảy ra chuyện gì không?”
Bàng thị nhớ lại việc mình từng hiểu lầm Giang Ninh thì hận không thể tìm cái lỗ chui xuống. Giờ lại bị hỏi thẳng trước mặt mọi người, mặt nàng ta đỏ bừng vì xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT