Ngày hôm sau, nhờ cả nhà chung sức, Dương Nhị Đản đã đóng xong cái cửa. Tuy thô ráp thật, nhưng dùng được. Khi hắn gắn cánh cửa vào, Giang Ninh lấy bộ đồng khóa ra thử, xác định có thể đề phòng trộm, cả nhà mới nhẹ nhõm. Tiếp theo là tu bổ nóc nhà gian còn lại, việc này thì giao cho Dương Đại Đầu.
Căn nhà Giang Ninh đang ở tuy còn chắc, nhưng cũng chỉ là “tương đối mà nói”. Dương Đại Đầu leo lên mái mà chẳng dám mượn lực, thậm chí không dám dẫm lên xà nhà, sợ làm gãy mất. Thành ra việc lợp mái cứ nơm nớp lo, kéo dài mãi mới xong.
May là cuối cùng nóc nhà cũng sửa xong. Tuy chưa ở được, nhưng để đồ thì ổn, nên cả nhà dọn hết mấy món đồ cũ mới mua vào bên trong.
Giang Ninh cau mày nhìn nền đất vừa được đắp bùn: “Giờ lương thực trong nhà chẳng còn bao nhiêu, mấy hôm là ăn hết. Để thế này thì chưa sao, nhưng sau vụ thu hoạch thì không thể để vậy. Nhỡ đâu chuột vào, hay mưa liền mấy ngày, là ẩm hết.
Người trong thôn đa phần dùng chum lớn để trữ lương, nhà nghèo thì làm rương gỗ, lót vài lớp rơm với tro, trên cùng rắc một lớp vôi. Dùng cách nào cũng tốn tiền, nên phải tranh thủ kiếm tiền thôi.”
Người ta bảo sợ gì thì lại gặp nấy. Giang Ninh vừa nghĩ xong chuyện chống ẩm, thì mấy hôm liên tiếp thời tiết thay đổi. Chiều hôm ấy, sấm vang một tiếng, rồi mưa to trút xuống.
Cả nhà tái mặt, chui trong lều tranh, ngẩng đầu nhìn chằm chằm mái nhà không dám chớp mắt.
Giang Ninh đi đi lại lại, rồi ngồi quan sát hồi lâu, thấy không bị dột mới thở phào, khóe môi khẽ nhếch.
Thời tiết này, chẳng biết ngoài ruộng hoa màu có hư hại gì không, nhưng không có áo tơi thì không ra đồng được, đành ở nhà sốt ruột chờ. Liễu Diệp nhân lúc rảnh tranh thủ may xiêm y, Giang Ninh cũng ngồi phụ một tay.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play