Ở vùng này, tục cưới vợ đều phải đưa sính lễ. Thông thường, số tiền dao động từ hai trăm đến sáu trăm văn. Ở trấn, phần lớn là sáu trăm; trong thôn thường bốn trăm; còn vùng núi thì ít hơn, nhưng cũng không dưới hai trăm. Vậy mà lần này, số tiền Dương Đại Đầu đưa còn nhiều hơn cả ở trấn.
Liễu nương nhìn thấy tám trăm văn liền sững sờ, vội gân cổ gọi: “Lão nhân! A Thụ!”
Liễu phụ và Liễu Thụ nghe tiếng gọi hoảng hốt, lập tức chạy vào. Khi nhìn thấy đống tiền trên bàn, cả hai cùng lúc trố mắt.
Liễu phụ nghiêm giọng hỏi: “Liễu Diệp, nói thật cho a cha nghe, Dương gia lấy đâu ra nhiều tiền thế?”
Bọn họ đều biết Dương gia trước kia nghèo rớt mùng tơi, tiền của Dương Hổ cũng chẳng phải loại sạch sẽ. Giờ Dương Hổ đã chết, theo lý thì Dương gia phải càng khốn đốn mới đúng.
Liễu Diệp mím môi cười: “A cha, đại ca, mấy chuyện đó là lão hoàng lịch rồi. Giờ nhà chồng ta khác lắm, không chỉ dựng hơn mười gian nhà mới, còn mở cả xưởng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play