Biển đêm ngoài khơi Oprance đen như một tấm lụa ướt, mặt nước gợn sóng lấp lánh ánh trăng như kim loại chảy. Phía xa, thành phố cảng vẫn rực sáng trong báo động khẩn cấp. Tiếng còi hụ và pháo sáng đan xen, biến bầu trời thành một vườn pháo rực rỡ nhưng căng thẳng.
Con tàu nhỏ mà Sabo và Irene “mượn tạm” từ cầu cảng VIP đang phóng đi như bị ma đuổi. Nước bắn lên, táp vào hai bên mạn, vẽ những vệt trắng xóa trong bóng tối. Mỗi tiếng sóng đập vào thân tàu như nhắc họ rằng phía sau vẫn có kẻ đang đuổi.
Sabo đứng ở bánh lái, tay cầm chặt cây côn sắt vẫn còn dính vài vệt máu khô, mắt dõi theo đường chân trời. Tóc vàng của cậu ướt nước biển, bết lại, nhưng ánh nhìn thì lạnh như dao.
Irene ngồi bệt ở góc boong, ôm một chiếc túi xách da bóng loáng, chân gác hờ lên thùng gỗ to đùng với mác “Rượu nho hảo hạng”.
Sabo liếc qua, giọng đều đều nhưng rõ mùi thẩm vấn:
“Cô ôm cái túi đó làm gì?”
“Không liên quan tới anh.” Irene cười nhẹ, rồi từ từ lôi ra một cái ly pha lê mạ vàng. “Anh nhìn nè, đẹp không? Trộm từ bàn tiệc đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play