Irene chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một buổi sáng yên bình như thế này. Không còi báo động, không tiếng ai gào “Tất cả ra sân tập trung!” từ 5 giờ sáng, và đặc biệt là… không có Sabo đứng lù lù ở cửa phòng, tay khoanh trước ngực, nhắc nhở “Hôm nay tập chạy 10 vòng”.
Thay vào đó, cô ngồi ở hiên một quán ăn nhỏ trong làng ven biển, trước mặt là một tô cháo nóng nghi ngút khói, bên cạnh là một đĩa bánh rán vàng ruộm. Ánh nắng sớm nhẹ nhàng rọi xuống, mùi muối biển hòa vào hương thơm của món ăn khiến cô cảm giác như mình đã… giải nghệ thành công và đang tận hưởng cuộc sống về hưu sớm.
“Cậu biết là mình chỉ được nghỉ phép ba ngày thôi đúng không?” – Giọng Sabo vang lên từ đối diện, phá tan giấc mơ hưu trí của Irene.
“Ờ thì, còn hai ngày rưỡi. Và tôi dự định sẽ tiêu hết chúng vào ăn, ngủ và… ăn tiếp.” – Irene cắn một miếng bánh rán giòn rụm, cố tình nhai thật lâu để tránh phải nghe bài thuyết giáo sắp tới.
Sabo khẽ lắc đầu, nhưng khóe môi lại hơi nhếch như đang cười: “Cậu đúng là… không bao giờ thay đổi.”
“Thay đổi á? Tất nhiên là có chứ. Giờ tôi có ‘cửa hàng’ trong hệ thống rồi nha. Tiếc là điểm kinh nghiệm của tôi vừa bị trừ sạch, nên… xin lỗi, không mời cậu được gì đâu.” – Irene nói giọng nghiêm trọng như thể vừa mất hết tài sản.
Sabo chau mày: “Cửa hàng?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT